
PHÁT TRIỂN VẬN ĐỘNG THÔ: TIN TƯỞNG ĐỨA TRẺ CỦA BẠN
- Người viết: Góc Montessori lúc
- Blog - Lời khuyên, Mẹo vặt & Kinh nghiệm
- - 0 Bình luận
Tôn trọng và tin tưởng vào một em bé là như thế nào?
Là cha mẹ, chúng ta thích quan sát bé con của mình lớn lên và chạm tới cột mốc tiếp theo. Chúng ta là những người hâm mộ nồng nhiệt nhất của con, cổ vũ khi con bắt đầu lật và đỡ khi con ngồi. Có thể sẽ rất khó khi không được vươn tay ra và giúp đỡ con, bé đã gần làm được rồi, chỉ cần một cú huých nhẹ đúng hướng thôi! Tuy nhiên, trong Montessori, chúng ta cố gắng không đặt trẻ vào vị trí con không thể tự làm được (điều này gồm cả việc không đưa tay ra giúp con!). Việc chúng ta vươn tay giúp con là có ý tốt nhưng đồng thời chính chúng ta đang cướp mất cơ hội để con tự mình đạt được mục tiêu và có được cảm giác thành tựu. Thông qua việc đánh giá cao và khuyến khích trẻ ngay từ thuở đầu, chúng ta đang tạo cho bé con cơ sở để phát triển động lực nội tại mạnh mẽ. Là cha mẹ, chúng ta có thể lùi lại một bước và tôn trọng trẻ bằng cách cho con không gian và thời gian con cần để cho các cơ, xương, và não của con phát triển theo mốc thời gian riêng của con. Bé con của bạn sẽ tự đạt những cột mốc này trong quá trình con khám phá bản thân cũng như môi trường xung quanh.
Khi trẻ bắt đầu di chuyển và tiếp tục hành trình phát triển hệ vận động thô thì bạn nên đảm bảo con có một môi trường đã được chuẩn bị không chỉ an toàn mà còn kích thích thúc đẩy sự phát triển của trẻ. Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ câu chuyện cá nhân liên quan tới hai hành trình phát triển hệ vận động thô vô cùng khác nhau của hai con gái tôi.
Bé gái đầu của chúng tôi bắt đầu lật ở tháng thứ tư, ngồi được ở khoảng tháng năm tháng rưỡi, và bắt đầu bò khắp nhà lúc tám tháng tuổi. Con bước những bước đi đầu tiên vào ngày thôi nôi, sau đó không thèm tập đi nữa cho tới vài tuần sau đó bé mới thử lại lần nữa và bắt đầu bước đi. Hành trình của con diễn biến theo cách chậm và chắc. Sau hôm thôi nôi, chúng tôi đã làm cho con một cái Thang tam giác vận động Pikler Triangle (đây là động lực thúc đẩy chúng tôi tạo ra Góc Montessori!). Ngày mang Thang Pikler về nhà, bé cực kỳ hào hứng và leo thẳng tới đỉnh. Sau khi chạm tới đỉnh thang, con tìm cách xuống nhưng không biết làm thế nào cả nên khóc toáng lên. Tôi đã hỗ trợ và giúp đỡ con leo xuống an toàn. Sau đó, con không hề chạm tới Thang Pikler ít nhất là hai tuần. Một cách chậm rãi, bé bắt đầu leo lên những thanh thấp bên dưới, rồi từ từ leo cao hơn một chút, dần dần con tự tin hơn và quen thuộc hơn với cái công cụ mới này. Mãi cho tới sáu tháng sau, cuối cùng bé đã leo vượt qua đỉnh Thang lần đầu tiên. Một lần nữa, con chỉ làm điều này một lần, rồi không thực hiện lần nào nữa trong khoảng bốn tháng. Tuy nhiên, một khi con đã tự tin thực hiện được, thì không gì có thể ngăn cản được. Giờ đây, một năm sau khi mang Thang Pikler về nhà, con rất tự tin trên khung leo trèo của mình. Thả hai chân xuyên qua giữa các thanh leo và ngả người ra sau, nhảy xuống các thanh leo thấp hơn, leo lên trong tư thế quay lưng lại - sự khám phá vận động thô của con luôn thay đổi và đáng kinh ngạc. Trong suốt hành trình này của con, chúng tôi đã và đang hỗ trợ nhu cầu của con bằng cách cho con một môi trường được chuẩn bị, và lùi lại đằng sau để bé dẫn dắt theo cách con muốn và cần.
Còn hành trình với con gái thứ hai khá khác biệt và cũng tuyệt vời không kém. Con bắt đầu lật vào tháng thứ 2, bò khi sáu tháng tuổi, và vừa mới đây là bắt đầu biết ngồi và kéo để đứng lên trên hai chân khi được bảy tháng. Nhìn cơ thể nhỏ bé của con trườn khắp nhà xem, kể từ khi biết cách lăn thì không gì ngăn cản được con, bé không sợ hãi khám phá mọi thứ xung quanh. Cuộc hành trình thú vị này lần thứ hai diễn ra khi chứng kiến con cố gắng nâng người lên bất cứ thứ gì có thể nắm - thanh ngang của ghế, bậc nhà tắm, và giờ là Thang Pikler. Lúc ở độ tuổi này bé đầu nhà tôi chưa có Thang tam giác nên thật khó để tưởng tượng được một em bé nhỏ lại có thể sử dụng công cụ này một cách chủ động như vậy.
Nhưng mà, có con ở đây rồi, bé nhỏ bảy tháng tuổi của chúng tôi nắm lấy các thanh leo và vươn cao hơn, cố gắng đứng trên đôi chân của mình khi con khám phá cơ thể mình. Và đây là khoảnh khắc, thời điểm tôi phải tin vào bé con của mình. Tin tưởng để con làm điều con có thể làm, tìm hiểu khả năng cũng như giới hạn của cơ thể con, và tôn trọng con để biết điều con cần là gì. Tôi không đặt bé đứng thẳng lên dựa vào Thang tam giác, tôi không ôm và giữ con đứng bằng chân của bé - tôi để con dẫn dắt và tôi đi theo bé. Tôi để con dẫn đường cho sự phát triển của bản thân.
Mỗi đứa trẻ đều khác nhau, mỗi đứa trẻ sẽ phát triển kỹ năng vận động thô theo tốc độ riêng của con. Con gái đầu của chúng tôi phát triển theo mốc thời gian thông thường hơn, trong khi bé thứ hai lại bò và kéo để đứng bằng chân ngay cả khi chưa biết ngồi. Bằng cách tôn trọng con, chúng tôi cho các bé không gian và thời gian con cần theo tiến độ phát triển của riêng con. Giờ đây, mỗi khi chứng kiến con giá lớn leo quanh Thang Pikler tôi vẫn luôn ngạc nhiên với kỹ năng vận động thô của bé, sức mạnh, khả năng giữ thăng bằng và sự tự tin của con đều do con tự thực hiện và phát triển. Là cha mẹ, chúng ta có thể tạo cho con một môi trường an toàn và đầy hứng khởi để để khuyến khích con tự do vận động, đồng thời tin tưởng vào con khi bé bắt đầu hành trình vận động thô của mình.
Được viết bởi,
Góc Montessori
>> Sản phẩm được nhắc đến trong bài: Thang tam giác vận động Pikler
Viết bình luận
Bình luận